17 September 2019

Cá Rồng Đỏ, Cá Voi Xanh.

Việt Nam nằm cạnh Biển Đông, có nhiều tài nguyên và tôm cá, đó là tài sản của tổ tiên để lại cho chúng ta, và thế hệ này phải giữ gìn cho con cháu mai sau.

Năm 1973, chính quyền Việt Nam Cộng Hòa ở Miền Nam bắt đầu chương trình khai thác dầu khí tại Biển Đông. Cuối năm 1974, các công ty dầu hỏa khoan thử các mỏ Bạch Hổ, Đại Hùng, Hồng, Dừa, Mía. Dự tính sẽ khai thác thương mại vào năm 1977, lợi nhuận được chia 50/50. Tháng 4 năm 1975, chính quyền VNCH không còn, chương trình khai thác dầu khí tạm ngưng.

Năm 1982, Liên Hiệp Quốc đưa ra Công ước về Luật biển (United Nations Convention on the Law of the Sea - UNCLOS). Đến năm 2016, 167 quốc gia đã ký tham gia Công ước UNCLOS 1982, trong đó có Việt Nam và Trung Quốc. Công ước quy định nhiều điều lệ về biển, như vùng lãnh hải 12 hải lý (22 km), vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý (360 km), định nghĩa về Thềm lục địa.

Nga Xô tìm lại được mỏ Bạch Hổ vào năm 1984, đây là mỏ dầu lớn nhất VN, Việt - Nga hợp tác khai thác mỏ này đến ngày nay vẫn còn. Chương trình khai thác dầu khí tại Biển Đông được khởi động trở lại, các mỏ Sư Tử (Đen, Vàng, Trắng, Nâu), Đại Hùng, Rạng Đông, Hồng Ngọc, ... lần lượt được khai thác với nhiều công ty khác nhau.

Năm 2012, TQ xây dựng được giàn khoan dầu trên biển Hải Dương 981, với chi phí 1 tỉ USD. Từ đó TQ hung hăng tìm kiếm mỏ dầu để khoan, gia tăng áp lực đòi độc quyền hợp tác khai thác trong vùng biển VN.

Khu vực mỏ Cá Rồng Đỏ của VN. Tháng 7 năm 2017, công ty Repsol của Tây Ban Nha thông báo tìm ra mỏ khí đốt lớn tại lô 136/03 ở bãi Tư Chính. TQ áp lực VN không được khai thác với Repsol. Đảng CS Việt Nam tuân lệnh đảng CS Trung Quốc, yêu cầu Repsol ngừng khoan mỏ này. Tháng 3 năm 2018, Repsol tìm ra mỏ dầu khí lớn tại lô 07/03 ở bãi Tư Chính. TQ lại cấm VN khai thác với Repsol, đảng CS Việt Nam lại tuân lệnh đảng CS Trung Quốc, chỉ đạo chính quyền CSVN yêu cầu Repsol ngừng các hoạt động tại đó.

Ngừng các dự án tại mỏ Cá Rồng Đỏ, VN phải bồi thường cho Repsol hơn 300 triệu USD (7 ngàn tỉ đồng VN). Đó là tiền mồ hôi nước mắt của nhân dân VN. Đảng CS làm mất của nhân dân 7 ngàn tỉ đồng mà không báo cáo cho nhân dân biết, không ai chịu trách nhiệm, không một lời xin lỗi.

Đầu tháng 7 năm 2019, tàu thăm dò địa chất Hải Dương 8 và các tàu võ trang TQ đi vào bãi Tư Chính của VN. Theo UNCLOS 1982 thì VN là quốc gia có chủ quyền tại khu vực này, TQ không có quyền khai thác dầu khí ở đây thì vào thăm dò địa chất làm gì? Hai tháng trôi qua, các tàu TQ vẫn đi ra đi vào, cố ý tạo ra tình trạng các vùng biển VN ở trong đường 9 đoạn là vùng tranh chấp. Đảng và chính quyền CSVN không có phản ứng rõ ràng, nói một chút cho có để che giấu sự hèn nhát của mình. Thái độ đó sẽ khiến TQ làm tới, tăng thêm áp lực vào các dự án khác, như lô 128 với Ấn Độ, mỏ Lan Đỏ với Nga, Cá Voi Xanh với Mỹ.

Khi đất nước gặp khó khăn thì phải trình bày với nhân dân, để nhân dân cùng giải quyết. Vào thế kỷ 13, nhà Nguyên bên Tàu đem quân sang đánh nước ta 3 lần, triều đình nhà Trần đã trình bày với nhân dân, hỏi ý kiến nhân dân nên Hòa hay Chiến, toàn dân đồng lòng nên chúng ta đã chiến thắng, giữ được độc lập. Ngày nay, đảng CS Việt Nam tuân theo lệnh của đảng CS Trung Quốc nhưng giấu giếm không cho nhân dân biết, bí mật làm theo lệnh của ngoại bang là tay sai ngoại bang.

Có người nói là đảng CSVN đang đu dây, xoay trục sang các nước dân chủ Âu Mỹ. Lịch sử 100 năm nay cho thấy không có quốc gia dân chủ nào đi bênh vực một nước cộng sản. Khi hai bên có lợi thì họ đến buôn bán nhưng trong lòng thì nghi kỵ chế độ cộng sản độc tài. Nhân dân các nước dân chủ sẽ không cho phép chính quyền của họ đem tiền bạc, sinh mạng con em họ đến bảo vệ một nước cộng sản. Xoay trục không đủ, phải thay đổi thể chế giống các nước dân chủ thì mới có sự giúp đở.

Năm 1406, nhà Minh bên Tàu đem quân sang đánh nước ta, chúng dụ dỗ một số người VN làm việc với TQ để "khôi phục nhà Trần". Nhà Hồ (Quý Ly) không có sự ủng hộ của nhân dân, nên mặc dù có quân đội mấy trăm ngàn người và hàng ngàn chiến thuyền, đã không chống được ngoại xâm, dân ta bị TQ đô hộ 20 năm. Ngày nay, nhà Hồ (Chí Minh) độc quyền lãnh đạo bằng võ lực, người VN yêu nước phản đối độc tài thì bị bắt giam vào tù, tham nhũng tràn lan, một số đảng viên CSVN bị dụ dỗ làm việc với TQ để "bảo vệ xã hội chủ nghĩa", nên cũng không có sự ủng hộ của nhân dân, nguy cơ mất nước là nghiêm trọng.

Muốn giữ độc lập và chủ quyền quốc gia thì phải dựa vào sức mạnh toàn dân. Lịch sử mọi nơi cho thấy không có nhân dân nào ủng hộ chế độ độc tài. Mọi người VN, kể cả những người VN đang ở trong đảng CS, hãy góp sức thay đổi chế độ cộng sản thành dân chủ. Nhân dân có các quyền tự do, có quyền bầu cử những người tài đức và không tham nhũng làm việc cho đất nước, thì sẽ có sức mạnh toàn dân bảo vệ tổ quốc.

Trần Mai Trung
Tháng 9, 2019

03 September 2019

Hợp tác khai thác và kế hoạch 3 bước

Một số người không sống theo lẽ công bằng, thấy mình mạnh hơn thì giành phần của người khác về cho mình. Vì tranh giành với người khác nên biết là sẽ bị chống đối, họ dùng kế hoạch 3 bước. Bước 1 có khẩu hiệu đẹp đẽ và tiếp cận mục tiêu, bước 2 họ giành được lợi thế, bước 3 họ tiến chiếm mục tiêu.

Trong nhiều năm, Trung Quốc muốn là thiên triều và Việt Nam là chư hầu. Họ muốn có quyền chỉ định tay sai bản xứ làm lãnh đạo VN, quan hệ hai bên không được bình đẳng mà có lợi cho TQ. Người TQ đi vào VN dễ dàng, người TQ phạm tội tại VN không bị nhà cầm quyền VN xét xử. TQ muốn làm chủ Biển Đông, tôm cá, dầu khí ở đó là của họ.

TQ tự vẽ ra đường Lưỡi bò 9 đoạn, nhìn vào ai cũng thấy là vô lý. Nó giống như bức vẽ của một học sinh tiểu học, nhưng TQ lại nghiêm trang xem là bản đồ quốc gia, và muốn thực hiện nó. Biết rằng đường Lưỡi bò là vô lý và sẽ bị phản đối, TQ dùng kế hoạch 3 bước.

Bước 1. Đưa ra khẩu hiệu "hợp tác khai thác". Nghe có vẻ bình đẳng nhưng không đầy đủ. Thực chất là VN hợp tác với TQ thì được, VN hợp tác với các nước khác thì TQ phá. Không có nước nào đòi hỏi "độc quyền hợp tác" kỳ cục như vậy, đó là kết quả của cái quan hệ 16 chữ vàng. Nếu VN không làm chủ và được khai thác tài nguyên trong vùng biển của mình thì VN không là một nước độc lập, sẽ thiếu tiền cho ngân sách quốc gia, phải đi vay nợ để tiêu xài. Các nước khác đến hợp tác với VN, nếu VN không bảo vệ được các hợp tác đó thì các nước sẽ bỏ đi. Sau một thời gian, chỉ còn TQ là đối tác duy nhất. Khi đó, tay chân của đảng CS Trung Quốc ở trong đảng CS Việt Nam sẽ thúc đẩy VN hợp tác với TQ.

Bước 2. Vì là đối tác duy nhất, TQ lại có sức mạnh, có tiền, có giàn khoan, TQ sẽ là tổng thầu của dự án, đưa ra các điều kiện hợp tác. Nếu VN không đồng ý thì VN chỉ được phép đứng nhìn, không được phép đụng đến các tài nguyên trong vùng biển của mình. Nếu VN đồng ý là VN bước vào bẩy của TQ. Vì là độc quyền hợp tác nên các dự án với TQ phải dùng giàn khoan và công nhân viên TQ. VN đang được hưởng lợi 50/50 hay 60/40 trong các dự án dầu khí hiện nay. VN chắc chắn sẽ được hưởng lợi ít hơn với đối tác duy nhất TQ, có thể là 20/80 hay 10/90, tại vì tổng thầu có thể điều chỉnh chi phí của giàn khoan và các công nhân viên lên cao để giành lấy phần nhiều tiền lời, hoặc là trừ tiền lời vào các khoản nợ mà VN đã vay của TQ.

Bước 3. Lúc này có nhiều giàn khoan TQ trên biển VN, các nước khác đã quay lưng bỏ đi. Các chuyên viên dầu hỏa VN phải chọn làm việc cho công ty TQ hoặc bị nghĩ việc, vốn liếng kỹ thuật dầu hỏa của VN sẽ biến mất. Các mỏ dầu hỏa thường là nguồn lợi lớn của quốc gia, bây giờ trở thành cây gậy để TQ điều khiển VN. Nếu chính quyền CSVN chịu làm tay sai cho TQ thì được chia một phần lợi nhỏ từ các mỏ dầu. Nếu không nghe lời thì một ngày xấu trời các mỏ dầu trở thành hòa vốn, VN đứng nhìn TQ lấy dầu của mình mà không được một đồng. Xấu hơn nữa, các mỏ dầu có thể bị biến hóa thành bị lỗ, VN phải chọn đưa tiền bù lỗ hoặc bỏ của chạy lấy người, lúc đó các mỏ dầu thuộc về các công ty TQ.

Khi người ta làm xong bước 1 thì sẽ làm bước 2, rồi qua bước 3. Nếu chúng ta không muốn đối diện với bước 3 thì phải phản ứng ngay từ bước 1.

Mấy năm qua, một số nước đến hợp tác khai thác dầu khí với VN thì bị TQ vào phá đám. Đảng CSVN chỉ đạo chính quyền CSVN nhượng bộ nhiều lần, thật nhục nhã, còn đâu là độc lập? Nếu tình trạng này kéo dài, không còn nước nào đến hợp tác khai thác với VN, TQ sẽ là đối tác duy nhất.

Đầu tháng 7 năm 2019, tàu thăm dò địa chất Hải Dương 8 và các tàu võ trang TQ đi vào bãi Tư Chính của VN. Bãi Tư Chính nằm cách Vũng Tàu 160 hải lý (300 km), cách xa đảo Hải Nam TQ hơn 600 hải lý (1100 km), còn khoảng cách đến đất liền TQ thì xa hơn nữa. Các tàu TQ đi tới đi lui trong bãi Tư Chính hơn một tháng, tuyên bố công khai là vùng biển của TQ, nằm trong đường Lưỡi bò 9 đoạn. Về Trường Sa nghỉ ngơi một tuần, họ quay trở lại bãi Tư Chính vào giữa tháng 8, và tiến vào gần bờ biển VN hơn nữa. Các tàu VN đi theo canh chừng nhưng không có khả năng ngăn chận, không bảo vệ được chủ quyền quốc gia.

Nếu sự việc xảy ra tại một nước khác, các lãnh đạo cao cấp nhất phải lên tiếng, trình bày sự việc với quốc dân, và phản đối TQ. Chính quyền liên tục lên án TQ trên các diễn đàn quốc tế, kể cả Liên Hiệp Quốc, để mọi người thấy kẻ đi xâm lấn. Truyền thông, báo chí tường trình các diễn tiến cho đồng bào rỏ. Nhân dân xuống đường biểu tình phản đối TQ, tẩy chay hàng hóa TQ. Hủy bỏ các cuộc giao lưu quốc phòng, chính trị, văn hóa. Chính quyền đóng cửa viện Khổng Tử, các Tòa lãnh sự TQ, giảm bớt số nhân viên tại Tòa đại sứ xuống thấp nhất. Giảm bớt nhập khẩu từ TQ. Không cho TQ tham gia các dự án trong nước. Và hàng trăm cách phản ứng "không võ lực" khác.

Hai tháng qua, đảng CSVN không có một phản ứng tối thiểu nào, nhân dân VN đặt dấu hỏi tại sao? Mấy năm qua, nhiều hợp tác khai thác giữa VN và các nước khác bị bỏ ngang vì TQ phá đám, chính quyền CSVN lộ rỏ là không biết giải quyết vấn đề như thế nào, đảng CSVN không có khả năng bảo vệ chủ quyền quốc gia mà cứ đòi độc quyền lãnh đạo. Các đảng viên CSVN vẫn đi thăm TQ, bắt tay cười nói, xin hứa vun đắp "tình hữu nghị Việt-Trung" trong khi TQ đang xâm phạm vùng biển VN. Đảng CSVN hiện nguyên hình là tay sai của đảng CS Trung Quốc, được sử dụng để cai trị mãnh đất Việt Nam. Đã đến lúc nhân dân VN cần thay đổi chế độ để bảo vệ đất nước.

Trần Mai Trung
Tháng 9, 2019

Người thương binh cô đơn

Chiến tranh tàn phá đất nước, tàn phá con người. Một trong những hậu quả xấu xí của chiến tranh là hàng triệu người bị ...