29 July 2020

Người giỏi nhất Đảng

Trong các đảng phái chính trị, các đảng viên thường chọn lựa người giỏi nhất, có đạo đức, sức khỏe làm Đảng trưởng, một vài đảng gọi là Tổng bí thư (TBT). Đảng CSVN đang chuẩn bị bầu cử (nhiều đảng viên nói không phải bầu cử mà là giành giật, sắp xếp) cho chức TBT vào năm tới. Muốn biết TBT mới là ai thì hãy nhìn lại các TBT trong quá khứ được bầu cử hay sắp xếp như thế nào.

Hai TBT đầu tiên của đảng CSVN là Trần Phú và Lê Hồng Phong. Trần Phú người Phú Yên, miền Trung. Năm 23 tuổi, Phú được móc nối đi sang Liên Xô (LX), Phú được đảng CSLX huấn luyện trong 3 năm tại Đại học cộng sản Phương Đông (1). Năm 1930, đảng họp Hội nghị lần thứ nhất ở HongKong, Phú được Quốc tế cộng sản (2) sắp xếp làm TBT lúc 26 tuổi.

Lê Hồng Phong người Nghệ An. Năm 22 tuổi, Phong đi sang Quảng Châu (TQ). Hai năm sau, Phong gia nhập đảng CS Trung Quốc. Sau đó, Phong đi sang Liên Xô và được đảng CSLX huấn luyện tại Đại học cộng sản Phương Đông. Năm 1934, Ban chỉ huy hải ngoại của đảng được thành lập tại Macao (TQ) theo chỉ đạo của Quốc tế cộng sản, Phong được sắp xếp làm TBT.

Theo tuyên truyền thì đảng CS có "dân chủ nội bộ", các đảng viên bầu ra cấp Ủy, rồi bầu lên Trung ương, TBT. Trên thực tế thì các chức vụ được giành giựt, sắp xếp trước khi đưa ra bầu, nên đa số là đồng ý với danh sách được định sẳn. Trước kia thì Ban bí thư lo việc sắp xếp, sau đó Ba búa Lê Đức Thọ đem về Ban tổ chức để độc quyền việc sắp xếp, ngày nay là Tiểu ban nhân sự. Người đặt quyền lợi đất nước lên trên hết thì đề cử những người có khả năng vào các chức vụ để làm việc tốt cho đất nước. Người đặt quyền lợi phe đảng lên trên hết thì đưa người của phe nhóm họ, những người không có khả năng nhưng trung thành với đảng để bảo vệ quyền lợi của phe đảng.

Bốn TBT cuối cùng của đảng CSVN là Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh và Nguyễn Phú Trọng.

Đỗ Mười người Hà Nội. Mười không được học hành nhiều, theo một số nguồn tin thì khi trẻ Mười làm đồ tể giết heo. Mặc dù có trình độ Tiểu học, năm 1956 đảng sắp xếp Mười làm Thứ trưởng Bộ công thương, rồi Bộ trưởng Nội thương. Mười không được học hành về tài chánh, thương mại nên không xây dựng được gì cho nền thương nghiệp VN, chỉ lo "cải tạo" công thương nghiệp, tịch thu tài sản, tiền bạc của người dân. Không một đảng viên có suy nghĩ nào bỏ phiếu cho một người có trình độ như Mười lên chức. Vậy mà Mười được sắp xếp lên làm Thủ tướng, rồi năm 1991 làm TBT. Đến khi chết Mười vẫn không hối hận đã phá nát bao nhiêu gia đình trong mấy lần "cải tạo" công thương nghiệp.

Lê Khả Phiêu người Thanh Hóa. Phiêu ở trong quân đội nhưng không chuyên về hành quân mà chuyên về nói, Phiêu là Chính trị viên Đại đội đi lên Tổng cục Chính trị. Đảng CS không phải là một khối đoàn kết, năm 1997 Đổ Mười, Võ Văn Kiệt, Lê Đức Anh muốn đi tới CNXH theo 3 con đường khác nhau. Đấm đá bất phân thắng bại, 3 người lên làm Cố vấn và sắp xếp cho Phiêu làm TBT. Phiêu không lo xây dựng đất nước, chỉ lo xây dựng phe nhóm của mình. Phiêu đưa đồng hương Thanh Hóa về nắm các chức vụ ở trung ương như Nguyễn Dy Niên làm Bộ trưởng Ngoại giao, Lê Huy Ngọ làm Bộ trưởng Nông Nghiệp, Hoàng Ngọc Nhất làm Thứ trưởng Côn an. Phiêu ra lệnh ký Hiệp định Biên giới và vịnh Bắc bộ làm mất một số đất và biển của Việt Nam, Phiêu bán rẻ đất nước để bám giữ cái ghế TBT.

Nông Đức Mạnh người Bắc Kạn, miền Bắc. Mạnh nổi tiếng với câu nói: Nuôi con gì, trồng cây gì. Đi đâu Mạnh cũng lập lại cho có hỏi, không nói rõ con gì, cây gì vì Mạnh không biết nơi đó có gì. Điều này không do "thế lực thù địch" đặt ra mà do các đảng viên nói lại. Đa số đảng viên đánh giá Mạnh dưới trung bình, không phải là người giỏi nhất đảng. Vậy ai đã bầu cho Mạnh làm TBT? Rõ ràng là do sự sắp xếp. Việc làm đầu tiên của Mạnh ở chức TBT là thông qua dự án Bauxite tây nguyên theo ý muốn của Trung Quốc. Trước khi về hưu, Mạnh vận động Tỉnh bộ Bắc Giang họp đột xuất vào tháng 8-2010 để đưa con trai là Nông Quốc Tuấn làm Bí thư Tỉnh ủy. Vài tháng sau, Mạnh chạy thêm ghế cho con, đưa Tuấn vào Trung ương đảng. Mạnh mở ra phong trào đảng viên CS chạy ghế cho gia đình con cái trước khi về hưu.

Nguyễn Phú Trọng người xã Đông Hội, Hà Nội. Trọng học Văn tại Đại học Tổng hợp Hà Nội và học Xây dựng đảng tại Trường đảng Khoa học xã hội bên Liên Xô. Trọng cũng có mấy câu nói "nổi tiếng". Tháng 9-2013, Trọng nói: Hiến pháp Việt Nam quan trọng sau Cương lĩnh đảng CS. Trọng đặt đảng CS lên trên nước VN, khi có mâu thuẩn giữa Đảng và Nước thì Trọng lo bảo vệ đảng và bỏ nước VN. Suy nghĩ này giống như Nguyễn Văn Linh, thà mất nước chứ không mất đảng, suy nghĩ của kẻ phản quốc.

Đa số đảng viên đánh giá Trọng không cao, chính các đảng viên đã cho Trọng cái biệt hiệu Trọng Lú. Vậy ai đã bầu cho Trọng làm TBT? Mấy năm qua, Trọng đã ký 27 văn bản hợp tác với Trung Quốc. Các văn bản này có liên quan đến đất nước VN, nhưng đảng CS đã giữ kín, không phổ biến cho nhân dân biết, chắc vì không có lợi cho nước VN. Tháng 11-2017, Trọng nói với TBT đảng CSTQ Tập Cận Bình là Trà Trung Quốc ngon hơn trà Việt Nam, một câu nói nịnh bợ mà không lộ liễu, của "người Bắc có lý luận".

Tháng 5-2015, Nguyễn Tấn Dũng đang ở thế mạnh, có thể giành được ghế TBT. Dũng muốn kết hợp 2 chức TBT và Chủ tịch Nước. Trọng không đồng ý và nói: Bí thư kiêm Chủ tịch thì to quá, ai kiểm soát ông? Tháng 10-2018, Trọng kiêm luôn 2 chức TBT và Chủ tịch Nước. Thì ra Trọng cũng hám danh như ai. Nhà văn Phạm Thành thấy rõ tim đen của Trọng nên viết quyển sách: Nguyễn Phú Trọng thế thiên hành đạo hay đại nghịch bất đạo. Trọng có tính tiểu nhân nên cho côn an bắt Phạm Thành vào tù.

Trọng đã 76 tuổi, sức khỏe kém. Đàn em của Trọng đang vận động cho Trọng làm thêm 1 nhiệm kỳ nữa, họ cho rằng 5 triệu đảng viên CS không có người nào tài giỏi hơn ông già 76 tuổi bệnh hoạn. Đây là một điều rất buồn cho đảng CS và là một điều vui mừng cho dân tộc Việt Nam, đảng CS đang đi vào thoái hóa.

Một ngoại bang có ảnh hưởng quyết định đến việc sắp xếp chức TBT đảng CSVN là Trung Quốc. Nguyễn Phú Trọng, Trần Quốc Vượng, Phạm Minh Chính có ưu thế về sự ủng hộ của ngoại bang. Trong 10 năm làm TBT, Trọng chưa bao giờ chỉ trích TQ. Ngay cả khi TQ xâm phạm vùng biển VN, không cho VN khai thác dầu khí trong vùng biển của mình, Trọng cố ý đánh lạc hướng sang chuyện khác. Vượng thì đeo vào đầu cái vòng kim cô kiên định CNXH, đi theo con đường của Trọng và Linh, thà mất nước chứ không mất đảng, như vậy thì phải lệ thuộc vào TQ. Chính đã làm việc nhiều với TQ, muốn lập ra các Đặc khu cho TQ thuê 99 năm, Chính được TQ đáng giá cao.

Đảng CS cũng chia rẻ theo vùng miền. Trần Quốc Vượng vận động sự ủng hộ của các đảng viên Bắc kỳ. Nguyễn Xuân Phúc vận động sự ủng hộ của các đảng viên Trung kỳ, từ Hà Tĩnh trở vào. Nguyễn Thị Kim Ngân vận động sự ủng hộ của các đảng viên Nam kỳ. Ngân cũng hi vọng có sự ủng hộ của phụ nữ, nhưng Ngân bị giới phụ nữ lao động chán ghét, vì Ngân không làm một cái gì cho quyền lợi của người phụ nữ lao động mà chỉ hay chưng diện với 300 bộ áo dài.

Về sự ủng hộ của các "tư bản đỏ". Phúc có một số tư bản đỏ, lợi ích nhóm đứng sau lưng ủng hộ. Nhưng đa số tư bản đỏ thì láu cá, đặt tiền 2, 3 cửa, ủng hộ 2, 3 ứng viên, để gió thổi chiều nào thì họ vẫn làm ăn được.

Các TBT đảng CSVN không do các đảng viên bầu lên mà do các phe nhóm và ngoại bang sắp xếp đưa lên. Một điều đáng buồn là các đảng viên CS không có can đảm đòi hỏi quyền dân chủ của mình, chỉ biết cúi đầu đồng ý với cái danh sách do Tiểu ban nhân sự đưa ra. Bây giờ chắc các đảng viên hiểu được sự bất bình khi các quyền tự do dân chủ bị tước đoạt. Đây là lúc các đảng viên phải can đảm đòi hỏi dân chủ nội bộ trong đảng và hợp tác với nhân dân đòi lại tự do dân chủ cho cả nước.

Trần Mai Trung
Tháng 7, 2020

(1) Đại học cộng sản Phương Đông do đảng CSLX lập ra vào năm 1921, chuyên đào tạo cán bộ cộng sản cho các nước thuộc địa Á Phi, rồi gởi về nước hoạt động, nhiều nhất là các học viên đến từ Trung Quốc.

(2) Quốc tế cộng sản do đảng CSLX thành lập vào năm 1919, đảng CS tại mỗi nước là một phân bộ của Quốc tế cộng sản.

15 July 2020

Cô Vi lạnh lùng

Có người nói Cô Vi kỳ lạ, có người nói Cô Vi lạnh lùng, Cô Vi giết người một cách lạnh lùng. Trong sáu tháng đầu năm 2020, Cô Vi đã giết chết 500 ngàn người, không để lại một vết máu.

Cô Vi xuất hiện lần đầu tiên tại thành phố Vũ Hán ở Trung Quốc, nên nhiều người gọi là virus Vũ Hán, hay là virus Trung Quốc, virus Tàu, virus Corona. Cô Vi giết chết quá nhiều người nên chính phủ các nước cố gắng tìm nguồn gốc Cô Vi để ngăn chận và phòng ngừa Cô Vi trở lại trong tương lai.

Có hai giả thuyết. Một là Cô Vi xuất hiện từ loài Dơi, người ta bán Dơi ở chợ Vũ Hán cho người TQ ăn, và Cô Vi đã đi từ Dơi qua Người. Hai là các chuyên viên TQ đem các virus về nghiên cứu ở Viện vi trùng Vũ Hán (Wuhan Institute of Virology), có những virus trong gia đình Corona, Cô Vi là một trong số đó. Vì vài lý do có thể là quản trị an toàn yếu kém, Cô Vi thoát ra ngoài, dính vào nhân viên làm việc tại đây, rồi từ đó đi từ Người qua Người.

Nhiều quốc gia đóng cửa xã hội, đóng cửa kinh tế mấy tháng nay, làm ảnh hưởng rất nặng đến đời sống của hàng tỉ người. Cô Vi xuất phát từ Trung Quốc và bây giờ gây ra tai họa cho cả thế giới, nên các tổ chức quốc tế muốn gởi các nhà khoa học tới Vũ Hán để tìm hiểu. Đảng CSTQ viện các lý do để từ chối hợp tác, làm cho nhiều người nghi ngờ là đảng CS có sự sai trái và cố ý che giấu sự thật.

Người dân Việt Nam không muốn bị bệnh, không muốn con em mình bị dính Cô Vi, nên mọi người ra sức chống dịch. Nhờ toàn dân chống dịch nên Việt Nam tương đối kiểm soát được Cô Vi, mặc dù đảng CS phạm các lỗi lầm nghiêm trọng.

Trong khi Vũ Hán đang ở đỉnh dịch, đảng CS vẫn cho mấy chục ngàn người TQ vào VN chơi. Không biết là nhờ Ông Bà phù hộ, hay là những người bị nhiễm Cô Vi từ du khách TQ nhưng không được xét nghiệm nên xem như bị Cúm thường, con số thống kê người VN bị dính Cô Vi không cao. Các nước khác như Nhật, Mỹ, Ý có nhiều người bị nhiễm Cô Vi từ người TQ đi sang nước họ. Tại Nhật, ca đầu tiên là 1 du khách đến từ Vũ Hán, phát hiện ngày 16/1. Tại Mỹ, ca đầu tiên là 1 người 30 tuổi trở về từ Vũ Hán, phát hiện ngày 21/1. Tại Ý, ca đầu tiên là cặp vợ chồng du khách đến từ Vũ Hán, phát hiện ngày 31/1.

Trong khi nhiều nước đóng cửa biên giới để ngăn chận bệnh dịch thì đảng CS dùng tiền ngân sách cho đảng viên đi "công tác" nước ngoài rồi đem bệnh về. Cuối tháng 2, đảng viên Nguyễn Quang Thuấn, Phó chủ tịch Hội đồng Lý luận ĐCS, đi tìm hiểu Kinh tế tư bản ở Ấn Độ, rồi đi đường vòng qua London (Anh Quốc) để về Việt Nam, ngồi gần người bị sốt và ho trên máy bay. Khi về Hà Nội, ông ta không có ý thức công dân tối thiểu, không khai báo, không xét nghiệm, đi gặp gỡ bắt tay mấy trăm người. Vài ngày sau thì bị bệnh, được xét nghiệm là dính Cô Vi.

Ngày 26/3, Thủ tướng Nguyễn Xuân Fúc (*) ra chỉ đạo dừng các nghi lễ tôn giáo tập trung trên 20 người. Đảng CS tự cho mình đứng trên Phật, Chúa và luật pháp, vẫn tổ chức các đại hội Đảng cơ sở quy tụ hàng trăm người, công an không dám đến giải tán họ. Nhân dân muốn chống bệnh dịch lây lan nên đã lên tiếng phản đối. Không biết đây là một lần hiếm hoi đảng CS làm theo ý dân hay là các đảng viên cũng sợ bị dính Cô Vi nên các đại hội cơ sở bị dừng lại.

Chính quyền nhiều nước ra lệnh đóng cửa xã hội để ngăn chận Cô Vi, người dân không được ra ngoài làm việc, không có tiền lương, không có thu nhập. Nhưng người dân vẫn phải trả tiền nhà, tiền điện, tiền thực phẩm ăn uống. Do đó nhiệm vụ của chính quyền là gởi tiền đến nhà người dân để họ trang trải các chi phí đó. Nước Mỹ có 330 triệu dân, có gói hỗ trợ 2 ngàn tỉ USD (46 triệu tỉ đồng VN). Nước Đức có 80 triệu dân, có gói hỗ trợ 550 tỉ Euro (14 triệu tỉ đồng VN). Canada có 35 triệu dân, có gói hỗ trợ 200 tỉ CAD (3,4 triệu tỉ đồng VN), 8 triệu người đăng ký trên Trang mạng chính phủ là không tìm được việc làm vì ảnh hưởng của Cô Vi, chính phủ Canada đã gởi đến họ 2 ngàn CAD (34 triệu đồng VN) mỗi tháng trong 4 tháng qua.

Việt Nam có 95 triệu dân, có gói hỗ trợ 62 ngàn tỉ đồng VN, nhỏ hơn so với các nước khác. Người dân bị mất việc làm phải qua các hủ tục xác minh, chứng nhận mới có tiền, trong khi đó thân nhân của cán bộ ở Thanh Hóa có nhà hai tầng được cho tiền dễ dàng. Trong lúc cứu trợ thời dịch bệnh, đảng CS vẫn tiếp tục chính sách phân biệt đối xử, người có công với cách mạng Cộng sản thì nhận tiền nhanh chóng, người dân Việt Nam bình thường không dính líu đến chính trị thì phải nghèo, được xác nhận của quan chức CS thì mới có tiền, người có công với cách mạng Quốc gia, cách mạng Quốc dân đảng, cách mạng Đại việt thì chẳng những không có tiền mà còn bị đàn áp. Chính quyền cộng sản không phải là chính quyền nhân dân.

Dịch bệnh Cô Vi là một bài học cho đảng CS, hãy để các chuyên viên hướng dẫn đường đi. Các chuyên viên y tế đã áp dụng đúng bài bản những điều học được ở nước ngoài như cách ly, theo dõi, khoanh vùng người bệnh nên đã góp phần cùng toàn dân tương đối kiểm soát được Cô Vi. Đảng CS hãy tôn trọng các chuyên viên, trí thức trong các lĩnh vực. Về kinh tế, hãy để các chuyên gia kinh tế soạn thảo chương trình phát triển đất nước thực tế và hài hòa với nền kinh tế của các nước dân chủ đã phát triển, thay thế nền kinh tế xã hội chủ nghĩa đã làm đất nước nghèo đói. Về văn hóa, hãy để các văn nghệ sĩ tự do trình bày cảm nghĩ của mình để chúng ta có một nền văn hóa nhiều màu sắc. Về gíáo dục, hãy để các nhà giáo dục soạn thảo một chương trình xây dựng con người chân thiện mỹ, thay thế nền giáo dục xã hội chủ nghĩa lạc hậu.

Dịch bệnh Cô Vi cho thấy rõ sức mạnh của toàn dân. Dân muốn là làm được. Đảng viên CS hãy làm theo ý dân, quên đi ý đảng. Người dân Việt Nam là chủ đất nước Việt Nam, muốn có quyền chọn lựa và thay đổi những người điều hành đất nước theo ý của dân. Đảng CS thì muốn chỉ có đảng viên chọn lựa lãnh đạo của đảng rồi tự cho quyền lãnh đạo cả nước, giành hết đặc quyền đặc lợi, tham nhũng của công thành của riêng. Đây là sự bất công, một thiểu số độc tài ngồi trên đầu đa số người dân. Sớm hay muộn rồi người dân Việt Nam sẽ xóa bỏ sự bất công đó.

Trần Mai Trung
Tháng 7, 2020

(*) Theo cách viết tiếng Việt của Hồ Chí Minh, chữ PH viết là F.

Người thương binh cô đơn

Chiến tranh tàn phá đất nước, tàn phá con người. Một trong những hậu quả xấu xí của chiến tranh là hàng triệu người bị ...