13 November 2024

Lê Chiêu Thống năm 2024

Sau khi giành được chức Thường trực ban bí thư, Lương Cường vẫn chưa thỏa mãn, muốn leo cao lên nữa, bậc thang tiếp theo là chức Chủ tịch nước.

Chủ tịch nước là vị trí đứng đầu cả nước, cần có sự ủng hộ của nhân dân. Nhưng không thấy Lương Cường đi gặp một người dân nào để trình bày các chương trình mà Cường sẽ thực hiện khi lên chức Chủ tịch hầu tranh thủ sự ủng hộ của nhân dân. Cũng không thấy Cường đi gặp các đảng viên cộng sản Việt Nam để trình bày tại sao Cường xứng đáng với chức Chủ tịch nước. Cường chỉ đi Bắc Kinh gặp Tổng tịch Tập Cận Bình của Trung Quốc.

Lương Cường được Tập Cận Bình phỏng vấn, xem chân cẳng và cho chụp hình chung. Cường về nước với cái gật đầu của Tập, thế là đảng cộng sản Việt Nam ra lệnh cho Quốc hội của đảng bấm nút cho Cường làm Chủ tịch nước. Việt Nam lại có ông vua Lê Chiêu Thống vào năm 2024, thật là một điều xấu hổ cho dân tộc.

Xem lại quá khứ của Lương Cường, ông ta tiến thân theo con đường chính trị viên trong quân đội, đi lên Tổng cục chính trị. Các chính trị viên trong quân đội thường giỏi tụng kinh Mác-Lê nhưng rất dở về hành quân. Các sĩ quan trong quân đội xem chính trị viên như con ghẻ, không đánh đấm được gì mà lại nói nhiều. Lương Cường đã được đảng cộng sản Trung Quốc huấn luyện, đã theo học lớp Cán bộ cấp cao tại Trung Quốc vào những năm 2011-2013.

Bên cạnh vị trí chính trị viên, Lương Cường cũng hoạt động trong ngành "trợ lý cán bộ", phụ trách việc nhân sự trong quân đội, cho các đơn vị của quân khu 2 ở các tỉnh phía tây bắc Bắc phần. Bên công an thì có việc mua chức cảnh sát giao thông, Trưởng công an xã, Trưởng công an quận với giá mấy tỉ đồng. Bên quân đội thì thị trường sao và vạch cũng nhộn nhịp không kém. Bỏ tiền ra mua chức thì sau đó phải tham nhũng để lấy lại vốn, để làm giàu tương xứng với số vốn bỏ ra, để đóng hụi chết hàng tháng cho cấp trên. Nếu điều tra cái thị trường sao và vạch ở quân khu 2 vào những năm 1990, 2000 thì sẽ lòi ra vài cái tên của các đồng chí đang làm lãnh đạo.

Theo sự huấn luyện của Nga Xô và Trung Cộng, đảng cộng sản Việt Nam tổ chức một đường dây các chính trị viên nằm trong quân đội. Nhiệm vụ của chính trị viên là theo dỏi tư tưởng của các quân nhân trong đơn vị và tuyên truyền quân đội nghe theo lệnh của đảng cộng sản. Mặc dù tên gọi là Quân đội nhân dân chứ không phải Quân đội đảng cộng sản nhưng những khi nhân dân và đảng có quyền lợi mâu thuẩn với nhau thì các chính trị viên vận động quân đội đến đàn áp nhân dân để bảo vệ đảng.

Khi chưa đủ mạnh, đảng cộng sản lợi dụng lòng yêu nước để kêu gọi thanh niên gia nhập quân đội, đưa ra khẩu hiệu Trung với nước. Khi nắm được độc quyền cai trị thì âm thầm đổi khẩu hiệu thành Trung với đảng. 500.000 quân nhân không thể im lặng để đảng áp đặt cái khẩu hiệu kỳ lạ đó. Chúng ta có quyền đòi hỏi quân đội phải đặt tổ quốc và nhân dân Việt Nam lên trên đảng cộng sản.

Một sự dối trá khác vẫn đang tiếp diễn đến ngày hôm nay là đảng cộng sản lợi dụng Luật nghĩa vụ quân sự của nước Việt Nam. Theo luật thì người thanh niên bị gọi tên phải gia nhập quân đội để bảo vệ đất nước nhưng khi nhập ngũ thì bị bắt buộc tuyên thệ trung thành với đảng cộng sản! Ở các nước dân chủ, không có ai bắt buộc hoặc khuyến khích người quân nhân trung thành với một đảng chính trị. 95% người dân Việt Nam ở ngoài đảng cộng sản, đảng phải chấm dứt việc lợi dụng Luật nghĩa vụ quân sự để bắt thanh niên vào lính rồi dùng kỷ luật quân đội để bắt buộc tuyên thệ trung thành với đảng.

Nhìn các lãnh đạo hiện nay, Tô Lâm là Đại tướng côn an, Phạm Minh Chính là Trung tướng côn an, Trần Thanh Mẫn là cán bộ huyện đoàn, tỉnh đoàn đi lên. Bây giờ thêm Lương Cường là Đại tướng chính trị viên quân đội. Nhìn chỉ thấy súng đạn, còng số 8 và cái miệng tuyên truyền. Không thấy bóng dáng các chuyên viên kinh tế, công nghệ hay giáo dục. Đời sống người dân Việt Nam sẽ tiếp tục bị khó khăn và nghẹt thở.

Trần Mai Trung
Tháng 11-2024

02 October 2024

Đối thoại và cái còng số 8

Cách đây vài năm, đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng cho Vương Đình Huệ và Võ Văn Thưởng đứng hai bên cái ghế Tổng bí thư. Trọng dự tính sẽ cho Huệ ngồi lên cái ghế đó, mấy năm sau sẽ đến phiên Thưởng. Đó là tính toán riêng của Trọng chứ ông ta không thèm biết nhân dân có đồng ý hay không. Lúc đó, Tô Lâm chỉ được đứng nhìn cái ghế từ xa.

Sử dụng quyền kiểm soát toàn diện xã hội của Bộ công an, của cái còng số 8, Tô Lâm làm cho Thủ tịch Nguyễn Xuân Phúc cuối đầu từ chức, Chủ tịch Võ Văn Thưởng cuối đầu từ chức, trùm Quốc hội Vương Đình Huệ cuối đầu từ chức để khỏi bị cùm vào cái còng số 8. Tô Lâm đánh bại các phe nhóm trong đảng cộng sản Việt Nam và giành chức Tổng tịch.

Tô Lâm cũng vô hiệu hóa Bộ chính trị bằng cái Ban lãnh đạo chủ chốt mới thành lập, Lâm ngang nhiên qua mặt các điều lệ của đảng để đưa đàn em lên làm Bộ trưởng công an, vào Bộ chính trị, Ban bí thư.

Sau giai đoạn đấm đá tưng bừng, tuyên giáo công an tô vẽ Tô Lâm một hình ảnh hiền lành, vay mượn một chút tính nghệ thuật bên gia đình vợ 2. Trong buổi nói chuyện ngày 23/9/2024 tại Đại học Columbia ở New York, Mỹ Quốc, trả lời câu hỏi về cách giải quyết bất đồng giữa hai bên, Lâm nói hãy lắng nghe nhau, nuôi dưỡng văn hóa đối thoại. Câu trả lời được cho điểm A+ vì chọn đối thoại để giải quyết bất đồng một cách ôn hòa chứ không dùng bạo lực.

Cuộc đời Tô Lâm gắn liền với nghề công an, từ lúc mới ra trường đến giữa năm 2024. Trong thời gian đó Lâm đã thấy nhiều bất đồng giữa đảng cộng sản và nhân dân Việt Nam. Lâm đã ngồi xuống lắng nghe ý kiến người dân được mấy lần? Lâm đã đối thoại với người dân nào để tránh dùng bạo lực?

Năm 2012, đảng cộng sản muốn lấy ruộng đất của nông dân ở Văn Giang, tỉnh Hưng Yên, để làm dự án thương mại. Nhiều nông dân không đồng ý giao đất với giá đền bù quá thấp. Lúc đó, Tô Lâm là Thứ trưởng bộ công an. Tháng 4/2012, Bộ công an huy động hàng ngàn công an, cảnh sát đến cưỡng chế đất bằng bạo lực. Các hình ảnh ghi lại cho thấy công an đã đánh đập dã man nhiều nông dân trên mảnh đất của họ. Không thấy đối thoại để giải quyết bất đồng một cách ôn hòa.

Năm 1980, chính phủ ra quyết định lấy đất của xã Đồng Tâm, ngoại ô Hà Nội, cho quân đội xây sân bay quân sự. Sau một thời gian, sân bay không được xây dựng, Ủy ban xã Đồng Tâm đã làm thủ tục hợp pháp hóa các giao dịch đất đai của người dân địa phương. Mấy chục năm sau, đảng cộng sản muốn lấy số đất đó cho tập đoàn Viettel làm dự án nhưng người dân không đồng ý. Tháng 1/2020, Bộ trưởng công an Tô Lâm ra lệnh cho 3.000 công an, cảnh sát tấn công vào xã Đồng Tâm, Lâm ỷ có súng đạn nên đã giải quyết bất đồng với người dân bằng võ lực. Súng đạn nổ vang trời, cụ Lê Đình Kình hơn 80 tuổi bị công an giết chết trong nhà của cụ, 3 công an cũng bị chết gần đó. Không thấy đối thoại để giải quyết bất đồng một cách ôn hòa.

Ở mọi quốc gia, nhiều người có những suy nghĩ khác nhau trong cách xây dựng đất nước, Việt Nam cũng không là ngoại lệ. Nhiều người Việt Nam muốn xây dựng đất nước giống như đa số các quốc gia trên thế giới hiện nay, không thích con đường xã hội chủ nghĩa của một vài quốc gia có chế độ cộng sản. Họ phân tích cái hay, cái dở và trình bày một cách ôn hòa để người dân đánh giá. Theo như phát biểu của Tô Lâm tại Đại học Columbia thì đảng cộng sản nên đối thoại với những người có suy nghĩ khác biệt để giải quyết bất đồng một cách ôn hòa.

Thực tế lại khác hẳn. Phải công nhận người cộng sản có can đảm nói hươu nói vượn những điều tốt đẹp mà họ sẽ không làm. Hình như họ xem thường danh dự cá nhân, đó cũng là một lý do kéo đạo đức xã hội đi xuống, không biết xấu hổ khi tham nhũng.

Tô Lâm làm Bộ trưởng công an năm 2016. Trong năm đó, Lâm cho công an đến gặp người bất đồng chính kiến Lưu Văn Vịnh, không phải để ngồi lắng nghe nhau và đối thoại, mà đến với cái còng số 8 và bắt ông Vịnh vào tù, sau đó kết tội 15 năm tù. Sang năm 2017, Lâm cho công an đến gặp ông Hoàng Đức Bình, ông Trương Minh Đức, không phải để ngồi lắng nghe nhau và đối thoại, mà đến với cái còng số 8 và bắt ông Bình, ông Đức vào tù, sau đó kết tội ông Bình 14 năm tù, ông Đức 12 năm tù.

Trong thời gian làm Bộ trưởng công an, Tô Lâm đã bắt vào tù 300 người Việt Nam yêu nước và muốn tự do tôn giáo. Có những người được công luận biết đến như ông Phạm Chí Dũng, bà Cấn Thị Thêu, cô Phạm Đoan Trang. Có nhiều người ít được biết đến như ông Vương Văn Thả bị kết tội 12 năm tù, ông Y Pum Bya bị kết tội 14 năm tù, ông Đặng Ngọc Tấn bị kết tội 24 năm tù. 300 gia đình đang sống sum vầy thì Tô Lâm đến gây cảnh phân ly, vợ xa chồng, con cái xa cha mẹ.

Sau mấy chục năm độc quyền cai trị đất nước, đảng cộng sản khoe khoang có một xã hội ổn định nhưng vẫn duy trì đội quân công an, mật vụ lên đến 1 triệu người, bắt nhân dân đóng nhiều thuế, nhiều phí để nuôi đội quân đó. Thay vì giảm xuống một nửa để bớt gánh nặng cho nhân dân thì Tô Lâm vẽ ra hình ảnh công an bận rộn, đi lùng bắt những người không còn hoạt động và bày tỏ ý kiến chính trị mấy năm qua. Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, thêm một số người bị bắt vào tù như ông Nguyễn Lân Thắng, ông Phan Tất Thành, thêm một số gia đình bị phân ly.

Công an không liên quan gì tới biến đổi khí hậu nhưng Tô Lâm cũng đi theo phái đoàn tham dự COP26 tại Anh Quốc vào tháng 11-2021 để ghé thăm cô con gái đang du học ở đó. Sau khi viếng mộ Karl Marx, ông tổ cộng sản người nước Đức đã chết ở nước Anh, người hô hào tranh đấu cho giai cấp vô sản, Tô Lâm đi ăn tại một nhà hàng đắt tiền của giới tư sản nhà giàu mà mỗi phần ăn lên đến hàng ngàn mỹ kim. Một video đã quay cảnh đầu bếp Thánh rắc muối Salt Bae biểu diển rắc muối lên miếng thịt bò dát vàng và đút cho Tô Lâm ăn.

K-pop nổi tiếng thế giới, nhiều bạn trẻ đã bắt chước ca hát, nhún nhãy theo K-pop, không ai bị bắt vào tù. Ông Bùi Tuấn Lâm ở Đà Nẵng bắt chước Salt Bae khi rắc hành vào tô bún bò thì bị công an tìm đến và bắt vào tù. Một người nào đó đặt ra cái biệt hiệu Thánh rắc hành, nếu Tô Lâm căm giận thì đi tìm bắt người đặt ra cái tên đó. Ông Tuấn Lâm không nói gì khi rắc hành vào tô bún, không thể bắt ông Tuấn Lâm chịu trách nhiệm về các bình luận của những người khác.

Có người nói Tô Lâm cho bắt ông Bùi Tuấn Lâm vào tù vì tư thù nhỏ nhen. Có người nói không phải. Nếu Tô Lâm không tư thù nhỏ nhen thì hãy trả tự do cho ông Tuấn Lâm về sum họp với gia đình.

Nhìn hình ảnh của chế độ công an trị, nhìn tính cách của Tô Lâm và những việc ông ta đã làm trong thời gian qua thì thấy tương lai đất nước dưới sự lãnh đạo của Tổng tịch Tô Lâm không được sáng sủa, tương lai của các đảng viên cộng sản cũng không sáng sủa.

Trần Mai Trung
Tháng 10-2024

25 July 2024

Nhắm mắt xuôi tay

Con người sinh ra, khi trẻ được cha mẹ cho đến trường học hành các kiến thức của người xưa. Lúc trưởng thành, ra đời làm việc, đóng góp cho xã hội. Rồi già yếu, về hưu và một ngày nào đó nhắm mắt xuôi tay, bỏ lại gia đình, tài sản, tất cả. Những người có niềm tin tôn giáo thì đi qua thế giới khác, cuộc đời khác. Những người không có niềm tin tôn giáo thì trở về cát bụi, chấm hết.

Một số người nói di sản của Nguyễn Phú Trọng là cái lò. Cái lò ông Trọng đã có hơn 10 năm nhưng trong giai đoạn đó những kẻ tham nhũng vẫn lên chức. Năm 2016, Trọng cho Chu Ngọc Anh lên chức Bộ trưởng khoa học công nghệ. Trong thời gian làm Bộ trưởng, Ngọc Anh đã ký duyệt kit test Việt Á. Sau đó, Trọng cho Ngọc Anh lên chức Chủ tịch Hà Nội. Tháng 9-2021, Ngọc Anh ký quyết định xét nghiệm Covid tất cả người dân Hà Nội. Như vậy chỉ riêng Hà Nội đã tiêu thụ mấy triệu bộ xét nghiệm. Gia đình Ngọc Anh sống trong căn biệt thự ở Vinhomes Gardenia Hà Nội trị giá 100 tỉ đồng (4 triệu USD).

Hai năm sau này, cái lò ông Trọng không còn là của Trọng. Cái lò nổi tiếng vì đã đốt Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng, Chủ tịch quốc hội Vương Đình Huệ, Trưởng ban tổ chức Trương Thị Mai. Đó là những người được Trọng lựa chọn và cho lên chức. Trọng đã đau buồn và uất ức khi Thưởng, Huệ, Mai bị mất chức. Thì ra một người khác đang sử dụng cái lò để đốt đàn em của Trọng.

Nguyễn Phú Trọng thú nhận rằng: Không biết đến cuối thế kỷ này sẽ có chủ nghĩa xã hội (CNXH) ở Việt Nam hay chưa. Nhưng Trọng vẫn áp đặt cả nước phải đi trên con đường vô định đó. Cũng may là chưa đi đến CNXH, nếu đến đích thì đất nước sẽ bị cai trị bởi một chế độ chuyên chính vô sản, họ sẽ kiểm soát tất cả, một vài quyền tự do còn sót lại cũng bị cướp mất.

Đầu tháng 4-2016, hàng loạt tôm cá dọc theo bờ biển từ Hà Tĩnh đến Thừa Thiên bị chết và trôi dạt vào bờ. Nguyên nhân là do chất thải từ nhà máy thép Formosa Hà Tĩnh có độc tố gây ô nhiễm nước biển. Hơn 100 tấn cá bị chết, hơn 260.000 người lao động bị ảnh hưởng việc làm, tỉ lệ thất nghiệp tăng cao. Ngày 22-4-2016, Nguyễn Phú Trọng dẫn đầu một phái đoàn từ Hà Nội vào thăm Hà Tĩnh, Trọng đến gặp Ban giám đốc nhà máy thép Formosa. Trong buổi nói chuyện, Trọng và phái đoàn đánh giá cao thành quả của nhà máy và không một câu hỏi về chất thải của nhà máy gây ô nhiễm môi trường được nêu ra. 

Sau đó, Trọng lên máy bay trở về Hà Nội, mang theo một tượng Phật bằng vàng. Trọng và phái đoàn không bỏ ra một phút đến gặp và hỏi thăm những người dân có cuộc sống bị đảo lộn vì chất thải của nhà máy. Nhìn lại chuyến thăm Hà Tĩnh của Trọng, nhiều người tự hỏi là Trọng muốn xây dựng CNXH với ai? Với tư bản nước ngoài hay với nhân dân trong nước?

Trọng đối xử không tốt với ngư dân miền Trung. Trọng đối xử với nông dân như thế nào? 

Đầu năm 2020, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và Bộ trưởng công an Tô Lâm ra lệnh cho 3.000 công an cảnh sát tấn công vào nhà đảng viên Lê Đình Kình ở xã Đồng Tâm. Cụ Kình 84 tuổi bị công an giết chết trong nhà của cụ. Mục đích của cuộc tấn công là cướp đất nông nghiệp của nông dân. Sau đó, Trọng, Lâm và Chánh án tối cao Nguyễn Hòa Bình chỉ đạo đảng bộ tòa án Hà Nội kết tội tử hình hai người con của cụ Kình. Đổi trắng thay đen, biến nạn nhân bị tấn công thành tội phạm, rồi dùng luật rừng để tử hình người ta. Trọng, Lâm, Bình đã làm việc tàn ác.

Muốn biết ông Trọng tốt hay xấu, hãy đọc quyển sách: Nguyễn Phú Trọng thế thiên hành đạo hay đại nghịch bất đạo của nhà văn Phạm Thành. Cũng vì viết sách phê bình Trọng mà ông Phạm Thành bị bắt vào tù. Ở các nước dân chủ, việc phê bình giới lãnh đạo như Tổng thống, Thủ tướng, Tỉnh trưởng là bình thường. Nhưng trong một nước cộng sản thì bị xem là phản động, bị bắt vào tù. Đó là lý do mọi người nói chế độ cộng sản là chế độ độc tài.

Các ông Phạm Chí Dũng, Nguyễn Tường Thụy, Lê Hữu Minh Tuấn là thành viên của Hội nhà báo độc lập. Các ông trình bày một cách ôn hòa những nhận xét về hiện tình đất nước. Năm 2021, Nguyễn Phú Trọng và Tô Lâm kết tội 3 ông là chống nhà nước XHCN và áp đặt án tù tổng cộng 37 năm. Đó là vài người được dư luận biết đến. Bên cạnh đó, hàng ngàn người Việt Nam yêu nước đã can đảm nói ra các suy nghĩ của mình về tương lai dân tộc cũng bị Trọng và Lâm bắt vào tù.

Di sản của Nguyễn Phú Trọng có nhiều điểm xấu.

Trọng làm một điều tốt cho đảng cộng sản nhưng không tốt cho nước Việt Nam là cố gắng kéo dài chế độ cộng sản, để đảng cộng sản tiếp tục độc quyền cai trị nước Việt Nam, để 5 triệu đảng viên chiếm hết các quyền lợi của 95 triệu công dân bình thường.

Người Việt Nam thường dùng chữ từ trần, qua đời. Nhưng khi những người bị đảng cộng sản ganh ghét từ trần thì các cơ quan truyền thông của đảng dùng chữ tiêu đời, đền tội. Cùng ngôn ngữ đó, có thể nói Nguyễn Phú Trọng tiêu đời sau một thời gian bị bệnh tật hành hạ, hoặc là Trọng đền tội đã bắt giam nhiều người Việt Nam yêu nước, làm nhiều gia đình bị chia ly.

Trần Mai Trung
Tháng 7-2024

24 April 2024

Người thương binh cô đơn

Chiến tranh tàn phá đất nước, tàn phá con người. Một trong những hậu quả xấu xí của chiến tranh là hàng triệu người bị thương tật vì bom đạn. Những kẻ bắt đầu chiến tranh, mặc dù núp sau cái khẩu hiệu giải phóng miền Nam hoặc thống nhất đất nước, chính là thủ phạm khởi đầu các sự tàn phá.

Khi có chiến tranh, các chính phủ thường ra luật Nghĩa vụ quân sự, ở Miền Nam gọi là luật Quân dịch, các thanh niên phải gia nhập quân đội khi bị gọi tên. Người thanh niên đi thi hành nghĩa vụ quân sự theo luật pháp thì chính quyền cũng có nghĩa vụ cung cấp lương thực cho người lính, cung cấp thuốc men cho người bị thương.

Trong chiến tranh Việt Nam 1954-1975, hàng triệu thanh niên Miền Nam đã thi hành luật Quân dịch, gia nhập quân đội Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) bảo vệ Miền Nam. Chính sách Người cày có ruộng và sự giúp đỡ của Hoa Kỳ làm cho Miền Nam có nhiều lúa gạo và hàng tiêu dùng. Chính quyền và quân đội VNCH cung cấp đầy đủ lương thực cho người lính, không có tình trạng thiếu ăn trong quân đội, người chiến sĩ yên tâm chiến đấu. Chính quyền và quân đội VNCH làm tròn nghĩa vụ cung cấp lương thực cho người lính.

Cùng lúc đó, hàng triệu thanh niên Miền Bắc đã thi hành luật Nghĩa vụ quân sự, gia nhập quân đội Nhân Dân (QĐND) đi giải phóng Miền Nam. Các hợp tác xã của đảng cộng sản chiếm hữu tất cả ruộng đất nhưng sản xuất yếu kém, Liên Xô và Trung Quốc thì giúp súng đạn nhiều hơn các mặt hàng khác làm cho Miền Bắc thiếu thốn lúa gạo và hàng tiêu dùng. Đảng và chính quyền Miền Bắc không cung cấp đầy đủ lương thực cho người lính, tình trạng thiếu ăn đã xãy ra, nhiều bộ đội chỉ được ăn một nắm cơm vào buổi trưa. Đảng và chính quyền cộng sản không làm tròn nghĩa vụ cung cấp lương thực cho người lính.

Không có đủ lương thực cho người dân và binh sĩ, không lo sản xuất mà lại đòi đi giải phóng người khác! Rồi bắt người ta cũng bị nghèo đói như họ. Trong 20 năm chiến tranh, cả Miền Bắc không tặng cho người dân Miền Nam được 1 kg gạo. Nói ra cũng tội nghiệp, lính của họ còn bị đói thì làm gì có gạo cho người dân phía bên kia.

Trong các trận đánh, thông thường số binh sĩ bị thương nhiều hơn số binh sĩ bị tử trận. Các binh sĩ bị thương được đồng đội đưa về bệnh viện cứu chữa. Sau khi được chữa trị, những người bị thương nhẹ có thể sinh hoạt trở lại như trước. Những người bị thương nặng, bị mất một phần thân thể, phải rời quân đội và trở về đời sống dân sự.

Chính quyền và quân đội VNCH xem trọng nghĩa vụ cung cấp thuốc men cho người bị thương. Mỗi sư đoàn tác chiến có một tiểu đoàn Quân Y lo việc cứu thương. Quân đội VNCH cũng xây dựng hơn 10 Quân y viện tại các thành phố để chữa trị cho những người bị thương nặng. Sau mỗi trận đánh, các binh sĩ bị thương và tử trận được đưa về hậu cứ đầu tiên rồi mới đến các cấp chỉ huy và binh sĩ còn lại. Các quân y viện được trang bị đầy đủ nên đa số thương binh về đó là được cứu sống. Chính quyền và quân đội VNCH làm tròn nghĩa vụ cung cấp thuốc men cho người bị thương.

Bên cạnh các trách nhiệm trong quân đội, Quân Y VNCH và Hoa Kỳ cũng tổ chức các đoàn y tế đi tới các làng xã xa xôi để khám bệnh, phát thuốc, chữa răng miễn phí cho người dân. Hải quân VNCH cũng có tàu bệnh viện đi nhiều nơi cung cấp dịch vụ y tế miễn phí cho đồng bào.

Đảng và chính quyền Miền Bắc đưa hàng triệu thanh niên thi hành nghĩa vụ quân sự vào đánh Miền Nam. Họ giấu giếm cách tổ chức đoàn quân nên không rõ có bao nhiêu bác sĩ, y tá được đào tạo và đi theo phục vụ y tế cho đoàn quân to lớn đó. Cho đến năm 1968, đi từ Bắc vào Nam qua rừng núi Trường Sơn chủ yếu là đi bộ, mất khoảng 3 đến 5 tháng. Theo các báo cáo từ đường Trường Sơn thì nhiều cán binh QĐND bị chết vì bệnh sốt rét và vì suy kiệt thân thể do đường đi gian khổ mà lại thiếu lương thực. Đưa binh sĩ đi mấy tháng trời qua vùng rừng núi có nhiều muỗi gây bệnh sốt rét mà không chuẩn bị đầy đủ thuốc men và lương thực là việc làm vô trách nhiệm, coi thường tính mạng người lính.

Theo hồi ký của các cán binh QĐND Miền Bắc thì một số bệnh xá được tổ chức trong rừng để chăm sóc thương bệnh binh. Bước vào bệnh xá thì thấy trang bị sơ sài, thiếu thuốc men, thuốc khử trùng, thuốc gây mê, thiếu máu. Hàng trăm ngàn thương binh được đưa về các bệnh xá, nhiều cuộc giải phẩu đã tiến hành không có thuốc gây mê, làm cho người thương binh đau đớn. Đã diễn ra nhiều buổi thảo luận có nên giải phẩu người thương binh hay không vì thiếu máu. Họ cũng ca ngợi hành động anh hùng của người y tá truyền máu của mình cho thương binh. Nhưng đó không phải là cách hoạt động của một bệnh xá bình thường, bệnh xá không thể hoạt động bằng máu của các y tá làm việc tại đó. Kết quả là nhiều người bị thương đã chết ở bệnh xá vì vết thương không được cứu chữa đàng hoàng. Đảng và chính quyền cộng sản không làm tròn nghĩa vụ cung cấp thuốc men cho người bị thương.

Hàng triệu cán binh QĐND Miền Bắc đi vào giải phóng Miền Nam, đem theo nhiều súng đạn như AK-47, B40 nhưng lại ít thuốc men và dụng cụ y tế. Số thuốc men đó dùng cho họ còn bị thiếu cho nên trong 20 năm chiến tranh, QĐND không tặng cho người dân Miền Nam được 1 viên thuốc.

Trong chiến tranh Triều Tiên (Hàn Quốc) 1950-1953, Hoa Kỳ đưa quân đội vào giúp Nam Hàn và Trung Quốc đưa quân đỏ (danh từ Hán-Việt là hồng quân) vào giúp Bắc Hàn. Sau 3 năm, quân đội Hoa Kỳ có 34 ngàn người tử trận, 100 ngàn bị thương, 3 ngàn bị chết vì vết thương hoặc bệnh. Quân đỏ Trung Quốc có 114 ngàn người tử trận, 340 ngàn bị thương, 70 ngàn bị chết vì vết thương hoặc bệnh (*). Tính ra trong số những người hi sinh, Hoa Kỳ có 8% bị chết vì vết thương hoặc bệnh, Trung Quốc có 38% bị chết vì vết thương hoặc bệnh.

Trong chiến tranh Việt Nam, quân đội VNCH ở Miền Nam có 300 ngàn người bị chết, hơn 1 triệu bị thương. QĐND Miền Bắc có 1 triệu người bị chết hoặc mất tích, 600 ngàn bị thương. Số người bị chết nhiều hơn số người bị thương là một sự bất thường. Tương tự với tỉ lệ thương vong của quân đỏ Trung Quốc ở Triều Tiên thì trong số 1 triệu cán binh QĐND bị chết có khoảng 300 ngàn người bị chết vì vết thương hoặc bệnh không được cứu chữa. Ai là thủ phạm của 300 ngàn cái chết này ?

Ngày 30-4-1975, QĐND làm chủ Sài Gòn. Hai ngày sau, các cán binh QĐND xua đuổi tất cả thương binh VNCH ra khỏi Tổng y viện Cộng Hòa để giành chổ cho thương binh QĐND. Các quân y viện do quân đội VNCH xây dựng thuộc về chủ mới, từ giải phóng biến thành cướp đoạt. Khi ta thấy một người bị thương, ta đem người ấy vào bệnh viện cứu chữa. Ở đây, người bị thương đang nằm trên giường bệnh lại bị đuổi ra khỏi bệnh viện, đó là một hành động tàn ác.

Đảng cộng sản kêu gọi người Việt ở nước ngoài khép lại quá khứ hướng tới tương lai, nhưng đảng cộng sản có khép lại quá khứ hướng tới tương lai với thương binh VNCH đang sống trong nước hay không? Trong khi thương binh Miền Bắc có sự trợ cấp từ tiền thuế của dân, bao gồm người dân Miền Nam, thì thương binh Miền Nam không có sự trợ cấp đó. Tại sao lại phân biệt quá khứ?

Từ khi chính quyền và quân đội VNCH không còn, không có ai đứng ra bênh vực người thương binh VNCH, các bạn sống trong khó khăn và cô đơn. Một số tổ chức từ thiện đã tổ chức gặp mặt và giúp đỡ các thương phế binh, chính quyền cộng sản lại đến quậy phá, gây khó khăn, bắt các thiện nguyện viên về đồn công an, hăm dọa người thương phế binh không được nhận quà. Những hành động này cho thấy người cộng sản hẹp hòi và hạ cấp, đi ăn hiếp người bị thương tật.

Đảng cộng sản kêu gọi người khác khép lại quá khứ nhưng chính họ lại không khép lại quá khứ. Các chính sách của nhà cầm quyền cộng sản ngày hôm nay, từ chính trị, kinh tế đến giáo dục, xã hội, vẫn có các điều khoản phân biệt quá khứ. Một số trường hợp bất công hơn nữa là phân biệt đối xử dựa vào quá khứ của cả cha mẹ, ông bà. Đảng cộng sản đã và đang vi phạm Điều 16 trong Hiến pháp và Khoản 1 Điều 3 trong Bộ luật Dân sự, không được lấy bất kỳ lý do nào để phân biệt đối xử.

Trần Mai Trung
Tháng 4-2024

(*) Theo báo cáo của quân đỏ Trung Quốc vào năm 2010.

Tết năm nay có nhiều người buồn

Mùa xuân lại về, thời tiết ấm áp hơn những ngày mùa đông, các loài hoa đua nhau khoe sắc khoe màu. Ngày Tết sắp đến, không...